Thám tử và thu nợ (38 – phần cuối)

Thám tử và thu nợ (38 – phần cuối)

Chapter 38

Với một đứa như Hà, làm gì có chuyện nó làm việc mà không có mục đích. Không được lợi gì. Khi đã nghi ngờ thì tôi đặc biệt quan tâm đến mùi nước hoa ngửi được khi gặp Hà. Nó không chỉ giống mùi nước hoa hôm mình gặp Vân. Mà còn giống cả mùi nước hoa hôm mình gặp Hải.

Và ngồi nhớ lại giọng nói hôm gặp Vân, dù không giống về khẩu âm. Nhưng cái ngữ điệu và cách dùng từ rất giống Hà. Lần đầu gặp tại nhà lão Quảng, thì Hà nó nói với mình không nhiều. Chủ yếu là chửi bới và quát tháo nên tôi không nhận ra. Nhưng sau buổi nói chuyện tại nhà Hà thì bắt đầu thấy nghi ngờ. Cùng với mùi nước hoa đặc biệt thì thám tử tôi đi đến kết luận. Có thể Hà và Vân là 1.

Nhưng tại thời điểm đó tôi vẫn cho rằng.  Dù Hà và Vân là 1 thì cũng không có căn cứ để khẳng định Hà (Vân) giết Kiều. Vì:
Việc 1 đứa con gái giết 1 đứa con gái bằng việc thắt cổ. Mà không để lại dấu vết vật lộn cấu xé gì là không có khả năng. Trừ khi đứa con gái đó to, khoẻ hơn rất nhiều. Hà không phải mẫu người như vậy.
Hà chắc chắn không phải là Vân. Vì nếu Hà là Vân thì không có lý gì nó đi nhong nhong ngoài đường. Đi đòi nhà đòi cửa trong khi đang bị chủ nợ săn khắp nơi.

 Nếu Hà không phải là Vân thì chắc chắn không có khả năng tiếp cận, ra tay sát hại Kiều mà Kiều không đề phòng. Hơn nữa Hà cũng sẽ không có chìa khoá để khoá ngoài căn phòng kín ở nhà Kiều.
Vậy kết luận Hà không phải là hung thủ. Nhưng việc Hà và Vân là một chứng tỏ em ấy phải tham gia. Hoặc có liên quan đến cái chết của Kiều.
Điều này dẫn đến suy luận tiếp theo. Là mùi nước hoa tôi ngửi thấy ở Hải hôm gặp đầu tiên. Tất nhiên là tôi sẽ có nghi ngờ: Hải và Hà có mối quan hệ mờ ám.

Tham-tu-va-thu-no-phan-cuoi

Lúc đầu tôi đoán vì Hải với Hà có mối quan hệ mờ ám. Dẫn đến mâu thuẫn của Hải với Kiều, và điều đó có thể dẫn đến cái chết của Kiều. Tuy nhiên, động cơ đó không được thuyết phục cho lắm. Nhất là khi đối chiếu với những sự việc phát sinh có liên quan đến …. tôi. Tại sao tôi lại bị kéo vào vụ việc này ?

Nếu như Hà và Vân là 1 thì chứng tỏ việc Kiều đến thuê tôi đã nằm trong tính toán của Hà (và có thể là cả Hải). Vậy tôi có vai trò gì trong vụ án này ?  Lúc này tôi suy nghĩ lại và thấy là công việc của mình. Từ đầu đến cuối chỉ liên quan đến cái nhà của lão Quảng. Như vậy, vai trò của tôi sẽ liên quan đến cái nhà của lão Quảng. Cùng với việc Hà với Vân là một và với những gì Hà “diễn” hôm gặp tôi ở nhà lão Quảng.

Có thể suy đoán là Hà muốn tôi biết (để xác nhận hoặc làm chứng) về sự tồn tại của Vân. Và việc Vân đang có tranh chấp nhà đó với lão Quảng. Vậy tại sao Hà lại muốn tôi  biết chuyện đó. Câu trả lời ở cái chết của Kiều. Sau khi Kiều chết, cơ quan công an sẽ gọi mình lên. Và theo suy luận của Hà (hoặc hung thủ đứng sau) chắc chắn tôi sẽ phải khai ra sự tồn tại của Vân. Mối liên hệ giữa Vân và Kiều (Vân là người đứng sau các giao dịch trái pháp luật của Kiều). Và việc Vân muốn tôi đòi lại nhà của lão Quảng.

Như vậy, rất có thể, việc đưa tôi vào vụ việc này nhằm : Đổ tội giết Kiều cho Vân.
Ngẫm lại thì điều này rất hợp lý vì:
Vân đang là kẻ bỏ trốn với đống nợ trên đầu. Dù có bị đổ thêm tội giết người lên đầu cũng không dám xuất hiện để mà thanh minh. Mà không chừng hiện giờ Vân không còn ở Việt Nam nữa. Thật là vật thế thân hoàn hảo.
Cơ quan công an dễ chấp nhận hung thủ là Vân hơn. Khi hung thủ dựng hiện trường là căn phòng kín. Và người giết Kiều chỉ có thể là người thân thiết.
Như vậy mục đích đưa tôi tham gia vào vụ án đã rõ.

Khi phát hiện ra mục đích đó thì cũng suy ra Vân không phải là hung thủ. Vậy nếu Vân không phải là hung thủ thì ai có thể có chìa khoá ? Có thể tiếp cận Kiều để ra tay sát hại ?? Lúc này Hải bắt đầu lờ mờ xuất hiện trong đầu tôi.
Nếu là Hải thì động cơ là gì ? Thông tin bạn sự cung cấp, (Kiều đang bị tình nghi vì những hành vi lừa đảo chiếm đoạt tài sản). Khiến tôi lái suy luận sang hướng: cái chết của Kiều nhằm mục đích chạy tội của Hải.

Điều này càng có căn cứ hơn khi vợ lão Quảng nói Hải là người đứng ra giao dịch với lão Quảng về căn nhà ở Văn Quán. Như vậy Hải chứ không phải Vân mới là người lợi dụng Kiều. Để thực hiện hàng loạt giao dịch mờ ám nhằm chiếm đoạt tài sản. Kiều chết đồng nghĩa với việc Hải sẽ trắng án. Vì tất cả giao dịch đều đứng tên Kiều.

Đến đây thì tôi đã thông suốt hết mọi việc. Nhưng rõ ràng tất cả chỉ là suy luận. Muốn buộc tội một kẻ giết người phải có chứng cứ xác thực hơn. Chứ không phải mớ suy luận vô căn cứ đó.

Vậy là tôi quyết định giăng bẫy Hải. Tôi biết Hải thừa hiểu hắn đang là nghi phạm số 1 trong vụ giết Kiều. Nên hắn chả dại gì liên lạc với Hà. Tôi cố tình nói với Hải việc Vân (Hải biết thực chất là Hà đóng giả) muốn gặp mình. Vào thời điểm đó, rõ ràng việc Hà gặp tôi là một sự nguy hiểm cực lớn với Hải. Hay ở chỗ là Hải lại không dám gọi điện hỏi Hà để xác thực lại việc đó. Hải cũng không dám đến tận nhà Hà. Vậy sẽ chỉ có 1 khả năng duy nhất là Hải nhờ người bắn tin đến Hà. Để hẹn một buổi gặp mặt.

Lúc đầu tôi nghĩ 2 đứa nó sẽ hẹn nhau ở một quan café. Hoặc một địa điểm công cộng nào đấy. Nên nhờ đồng chí sự đi theo tim cách nghe cuộc đối thoại đó. (Phải là một đồng chí sự vì sự mà làm chứng thì sẽ có căn cứ hơn. Khi đã có sự làm chứng rồi thì vác 2 đứa nó về đồn. Rồi ép cung dùng nhục hình thì kiểu éo gì chẳng ra).
Nghĩ thế, ai ngờ mọi chuyện lại suôn sẻ hơn hẳn. Chắc là Hải cảm thấy sự tồn tại của Hà đe doạ sự an nguy của hắn. Nên mới quyết định giết Hà để bịt đầu mối.
Phù…..

À quên, còn vụ 3 ku cốt đột và tập hồ sơ gửi đến nhà nữa.
Thực ra ngay khi đồng chí sự nói về việc có người can thiệp để tôi không bị tạm giữ. Đồng thời bộ hồ sơ của cơ quan điều tra được gửi đến nhà. Thì tôi đã đoán ra được ai là người đứng đằng sau rồi. Đó không phải là Thủy Ngân đâu. Vì  tính Thủy Ngân tôi biết. Đã phũ là không bao giờ quay đầu lại. Đừng hi vọng vào việc em ấy sẽ quay lại với tôi.

Quan hệ của Thủy Ngân không đủ can thiệp để tôi không bị tạm giữ. Cũng không đủ để lấy hồ sơ ở cơ quan điều tra ra.
Không phải Thủy Ngân thì chỉ còn một người, là Hoa. Vấn đề là tại sao Hoa biết tôi gặp rắc rối mà giúp. Haizzz, nguyên nhân ở đằng sau nếu không gọi cho Hoa thì tôi không bao giờ đoán ra được. Lúc đầu khi còn đang rối bòng bong trong vụ án, tôi nhất quyết không gọi cho Hoa. Lòng tự trọng của 1 thằng đàn ông không cho phép tôi làm điều đó.

 Nhưng khi đã phá xong án. Trao đổi với đồng chí sự về 3 thằng cốt đột chặn tôi ở nhà lão Quảng. Mà đồng chí sự bảo cũng không biết. Tôi đâm ra tò mò và nghi ngờ mới gọi điện cho Hoa. Xin phép tóm tắt lại cuộc nói chuyện đó như sau:
….
Chuông reo, vừa nhấc máy Hoa đã nói: Tưởng anh phải gọi cho em sớm hơn.
Tôi : Anh nghĩ nếu anh còn đủ khả năng giải quyết thì nhất quyết không nhờ vả ai. Đặc biệt là em.
Hoa: Anh vẫn còn căm thù em đến như vậy sao.
Tôi : Em biết anh căm thù em thì chứng tỏ nghi ngờ của anh là đúng. Việc Thủy Ngân xuất hiện buổi tối hôm đó là do em đạo diễn đúng không ?
Hoa: Anh đừng trách em. Trách anh là thằng khốn nạn thôi.

Tôi im lặng một lúc rồi trả lời: Đúng, anh là thằng khốn nạn.
Hoa dường như thấy ân hận nên đổi giọng: Em xin lỗi. Lúc đó em còn trẻ con, hiếu thắng. Anh cũng đừng trách em.
Thấy tôi vẫn không nói gì, Hoa tiếp: Nhưng anh tự hỏi lại lòng mình đi. Anh có yêu chị Thư thật lòng hay không ? Nếu thật lòng anh đã đuổi theo chị ấy chứ không phải ngồi lại với em. Giờ anh đau khổ chỉ vì con cá mất là con cá to thôi.
Tôi gầm lên: Đừng nói nữa.

Hoa: Thôi được rồi. Không nhắc đến chuyện đó nữa. Em xin lỗi. Sau chuyện đó em cũng ân hận rất nhiều. Em đã âm thầm giúp anh rất nhiều. Anh không biết sao.
Tôi : Em ?? Giúp anh ?
Hoa: Anh không thấy lượng khách đến nhờ anh trong thời gian vừa rồi tăng đột biến sao. Anh không thấy lạ sao ?.
Tôi : Hoá ra là vậy, cả việc em Kiều đến nhờ anh cũng là do em đúng không.

Hoa: Lúc đầu Kiều nói chuyện với em cần tìm một luật sư. Em có biết là bà ấy lôi anh vào vụ việc đó đâu. Sau nói chuyện rõ em thấy bà ấy bảo thằng Hải nói tìm được địa chỉ mail của Vân. Và nói Vân gửi mail nhờ thuê luật sư em mới bắt đầu nghi ngờ. Nhưng lúc đó anh đã tham gia vào vụ việc rồi. Em đành theo dõi và tìm cách giúp anh thôi.
Tôi : Vậy là 3 thằng cốt đột cũng là do em cử đến à.

Hoa: Lúc đó em không biết là thằng Hải nó định giết Kiều. Chỉ thấy là có chuyện gì đó không ổn. Vì cái nhà của lão Quảng toàn dùng giấy tờ ma để giao dịch thôi. Em nhờ ông anh chặn anh lại, không muốn anh dính đến thôi. Ai ngờ ông ấy làm ăn vớ vẩn quá, để anh dính bẫy của thằng Hải.
Mình: Hoá ra mọi chuyện đầu đuôi là như vậy. Dù sao cũng cảm ơn em. Nhưng điều đó không làm anh thôi hận em đâu.
Hoa đáp, giọng buồn man mác: Anh hận em là còn nhớ đến em. Hận em … còn hơn là không còn chút hình bóng nào của em trong lòng.

Vậy là tôi đã kết thúc một vụ án rất rắc rối mà vẫn toàn thân trở ra. Cũng thấy số mình còn chưa tận, có vẻ như cái duyên với hồng nhan của tôi cũng không đến nỗi tệ. Có lúc bởi những bậc hồng nhan tranh chấp mà bị cuốn vào vòng xoáy của thị phi. Nhưng trong những lúc nguy khốn như lần này thì vẫn còn người muốn giúp đỡ.

Hãy theo dõi những vụ án ly kì của thám tử  tại website www.thamtuchuyennghiep.com

Công ty thám tử Yuki – Thương hiệu thám tử hàng đầu tại Sài Gòn

Hotline 1900 0002