Thám tử và thu nợ (19)

Thám tử và thu nợ (19)

Chapter 19

“Chị ấy có qua 1,2 lần nhưng không chịu được nhiệt nên về rồi”.
Tôi hỏi bọn nó về Vân thì chả đứa nào biết cả. Em Vân này cũng kín tiếng ghê.
Ngồi nói chuyện thêm lúc nữa, thấy chả khai thác thêm được tin tức gì. Mà cái nhà nó cứ bốc lên cái mùi tởm lợm như nhà vệ sinh công cộng. Nên thám tử tôi tìm cách rút luôn.
Ra ngoài cửa, tôi rút điện thoại gọi cho Vân. Nhưng lại thuê bao, không liên lạc được. Đang đứng lớ ngớ chưa biết làm gì tiếp theo thì có quả dream chiến ập đến. Xong có 2 đồng chí xuống xe tiến đến hỏi mình: Anh là Trung ?
Tôi: Vâng.
– Chúng tôi là Cảnh sát hình sự thành phố, mời anh theo tôi về trụ sở làm việc.

Mọi thứ diễn ra quá bất ngờ, tôi còn chưa hiểu mô tê gì. Thì một đồng chí bảo tôi đưa chìa khoá xe để đồng ấy chở. Cơ mà đồng chí ấy éo biết đi vespa cổ. Nên rốt cục thì tôi phải chở đồng chí ấy lạch bạch về số 7 Thiền Quang.
Trên đường đi tôi cũng thầm tính toán, không hiểu mình dính vào vụ nào. Làm nghề thám tử, có biết bao nhiêu công việc liên quan đến pháp luật. Nhất thời tôi cũng không biết được cụ thể là việc gì. Nhưng nếu các đồng chí hình sự tìm tôi ở nhà lão Quảng. Thì khả năng cao là liên quan đến vụ Kiều với Vân rồi.

Thám tử và thu nợ (19)

    Mà lại là công an thành phố nữa. Thì chắc hẳn không phải chuyện tranh chấp nhà với lão Quảng. Vì chuyện này vốn dĩ là chuyện nhỏ. Cùng lắm là công an phường giải quyết thôi. Mà có dính dáng gì đến lão Quảng thì 4 ku đa cấp cũng bị ốp cùng chứ.  Nhưng nếu không dính dáng đến vụ tranh chấp nhà với lão Quảng. Thì tôi chả thấy mình có liên quan gì đến Vân với Kiều cả. Hay là mấy chú hình sự nó biết mình có liên hệ với Vân. Trong khi Vân đang trốn nợ nên nó bắt mình để moi thông tin của Vân chăng.

Trong đầu tính toán như thế, nhưng quả thực tôi không thấy sợ hãi gì. Lần này bị giữ khác với lần bị bắt vụ đám LX. Đây là Hà Nội, quan hệ của tôi ở đây đủ cho tôi yên tâm. Là không bị ốp như vụ đám LX. Với lại vụ việc này nằm trong tầm kiểm soát của tôi. Và thực sự thì tôi cũng chưa dính quá sâu vào nên chẳng có gì phải lo lắng cả. Vậy nên vừa đi tôi vừa nhẩm tính trong đầu những người quen. Để có thể gọi can thiệp trong trường hợp các đồng chí “sự” này bố láo rồi.
Có điều, mọi tính toán của tôi  hoá ra sai cả. ….

   Về đến đồn, tôi  được đưa vào phòng làm việc bình thường. Cũng chả phải là phòng hỏi cung nghi phạm hay bị can gì cả.
Cũng chỉ có một đồng chí mặc thường phục ngồi nói chuyện với tôi thôi. Đồng chí ấy rót cốc nước chè mời tôi rồi nói: Cậu quen Kiều lâu chưa.
Phù, vậy đúng là chuyện này liên quan đến Vân, Kiều rồi. Tôi tự tin hơn một chút, trả lời: Em gặp Kiều chắc được khoảng nửa tháng rồi anh. Kiều là khách hàng của văn phòng em.
Đồng chí “sự”: Cái đấy bọn tớ biết rồi. Cậu là thám tử, đang công tác ở văn phòng …., đang sống ở ….. Quê ở …. đúng không ?

Haizzz, các đồng chí sự này cũng nhanh nhẹn phết. Mới thế mà đã có được mọi thông tin về tôi rồi.
Tôi cười đáp: Chẳng có gì qua được mắt các anh nhỉ.
Đồng chí sự: Cậu có thể nói rõ những công việc.  Kiều đang nhờ cậu làm cho chúng tôi biết được không ?
Mình đáp: Cái này anh thông cảm. Đây là bí mật của khách hàng, em không được cung cấp.
Đồng chí sự vẫn bình thản: Tớ biết. Nhưng chắc cậu không hiểu hoặc giả vờ không hiểu hoàn cảnh hiện tại của mình rồi ?
Tôi chột dạ: Hoàn cảnh gì cơ ?
Đồng chí sự lạnh lùng: Kiều bị giết rồi.

 

… to be continued …

Hãy theo dõi phần tiếp theo của câu chuyện tai website www.thamtuchuyennghiep.com

Công ty thám tử Yuki – Thương hiệu thám tử hàng đầu tại Sài Gòn

Hotline 1900 0002