Thám tử và thu nợ (28)
Chapter 28
Ngạc nhiên là lúc nghe điện thoại xong tôi chả thấy vui gì cả. Nếu như thông tin này đến từ hôm qua thì có lẽ tôi sẽ rất phấn khởi. Tò mò và hồi hộp mà lao đến ngay nhà Nhung. Nhưng giờ nhận được bộ hồ sơ rồi thì tôi thấy lo lắng . Và quan ngại hơn chứ không còn hồ hởi phá án nữa.
Bởi đây là đời thực, chứ chẳng phải truyện conan với phim bao công phá án. Mà ngồi 1 chỗ gọi 5-6 thằng lại và phán. “Hung thủ là 1 trong những người có mặt ở đây”. Ở đời thực thì mối quan hệ của 1 người nó rất phức tạp. Biết thế éo nào được Kiều nó có bao nhiêu bạn bao nhiêu thù.
Có khi tôi đang chăm chăm ngồi đây quy kết cho mấy đứa mình biết là hung thủ giết Kiều. Thì thực tế hung thủ lại là cái thằng bỏ mẹ nào đấy ngoài kia thì sao. Bọn điều tra viên được đào tạo bài bản. Trang bị tận răng lại có toàn quyền triệu tập hỏi cung. Còn éo biết thì cái thằng tôi – thân cô thế cô. Đến hiện trường vụ án còn chưa được nhìn. Thì phá án với điều tra bằng niềm tin à.
Nói thì nói thế, chứ giờ mà bỏ cuộc buông xuôi. Thì khác nào cá nằm trên thớt để mặc cho hung thủ với cả bọn “sự” băm chặt. Cái xã hội này, mình mà đớn hèn thì thằng khác nó đè đầu cưỡi cổ mình ngay.Ký ức về những ngày tháng bị đoạ đầy hồi ở dưới LX làm tôi rờn rợn. Với cả … giờ mà dính phốt thì chắc chắn là nằm luôn. Chứ không có mỹ nhân cứu anh hùng như trước nữa.
Phải tự cứu mình thôi. Nghĩ thế, tôi lôi em vespa cổ ra, lạch bạch phóng đến nhà Nhung.
Nhung đón tôi với thái độ hớn hở dù vết thâm tím vẫn còn chình ình trên mặt. Có vẻ như từ ngày lấy chồng rồi em ấy càng khoái những vụ gây rối. Bạo loạn hơn thì phải. Đi cùng em ấy là một em nữa thoạt nhìn đã biết cave hạng 2. Với lớp phấn dầy cộp trên mặt và bộ quần áo hở toàn diện. Phô ra toàn bộ những gì em ấy có. Có vẻ bị Nhung cưỡng ép đi chứ chả phải tự nguyện. Nên em ấy nhìn mình với ánh mắt hằn học và khó chịu. Bất chấp trước vẻ đẹp trai lãng tử trời sinh của mình. Haizzzzz