Thám tử và thu nợ (phần 15)

Thám tử và thu nợ (phần 15)

Chapter 15

   Lại nói, lúc đó Kiều đã áp sát vào người tôi.  Chiếc váy đã tụt xuống một nửa, để lộ bầu ngực khiêu khích … Thám tử tôi chắc phải mất một lúc lâu để dán mắt vào cái thứ vũ khí khiêu gợi chết người ấy.  Và để mặc cho môi và tay em ấy mơn man khắp những chỗ nhạy cảm trên cơ thể. Tất nhiên, tôi cũng chả phải chính nhân quân tử.  Nên chỗ nào cần sờ – mình sở, chỗ nào cần vuốt – mình vuốt. Chỗ nào cần… Xong thì … mình đẩy em ấy ra .

Haizzz, đến đoạn tiếp theo tôi chả muốn kể tiếp đâu. Nhưng anh em phải đặt vào hoàn cảnh của tôi lúc đó mới hiểu.  Tôi gặp Kiều đến lần đó mới là lần thứ 3, mà nhan sắc của mình thì mình biết. Thỉnh thoảng tự huyện hoặc bản thân với cả ảo tưởng sức mạnh thì mới dám tự khen thôi. Chứ tôi biết, mình nhất định không phải tuýp người.  Mà phụ nữ mới gặp đến lần thứ 3 đã sẵn sàng trao phân gửi thận.
Vì thế, chắc chắn Kiều quyến rũ mình là có mục đích. Bao nhiêu năm kinh nghiệm bị gái hành. Nên làm sao tôi có thể bất chấp tất cả để sướng con ku mù con mắt được.

Thám tử và thu nợ 15

Thêm một cái nữa thì đây là nhà của ẻm.  Không biết em ấy đặt máy quay chỗ nào, răng bẫy như thế nào. Và điều tôi lo sợ nhất là đang lúc thăng hoa thì thằng cốt đột Hải nó lao vào.  Nó cho mấy phát nộ long cước vào mặt thì xấu cmn trai đi mất.  Đấy, nói thế để anh em hiểu, là chẳng phải tôi là đường tam tạng tái sinh. Hay yếu sinh lý mà không dám bụp em Kiều đâu.
………….

Kiều thấy tôi đẩy ra thì mắt em ấy hơi nhíu lại nhìn mình. Vẻ bất ngờ và cụt hứng. Em ấy cười nhạt xong kéo áo, che ngực. Nói: “Em không ngon bằng em Vân của anh sao ?”. Tôi lật bài ngửa: “Mình đã nói là mình chưa gặp Vân bao giờ. Sao bạn không tin nhỉ. Còn nói thực, không phải bạn không ngon, ngược lại cậu quá quyến rũ. Nhưng mình biết bạn chả có tình cảm gì với mình cả, đơn thuần là công việc. Và tất nhiên, cái việc mà khiến bạn phải dùng đến cả sex ra để giải quyết. Thì chắc chắn nó không hề đơn giản. Mình cũng không ngu đến độ bất chấp cả tương lai, sự nghiệp.  Thậm chí cả … tính mạng đánh đổi lấy 5-10 phút khoái lạc. Bạn thông cảm”.

Kiều nhìn tôi lạ lùng một lúc rồi nói: Giờ em lại phân vân không biết việc em thuê anh là đúng hay sai đây. Anh nói đúng về lý do em chủ động ngủ với anh. Nhưng em không có ý định làm hại anh. Chắc chắn là như vậy.

Kiều dừng lại, nhìn tôi đánh giá, đoạn tiếp: Thực ra em cũng hết cách nên mới phải dùng đến cách này. Hiện tại em quá đơn độc. Không có ai giúp đỡ để vượt qua chuyện này nên mới phải nhờ đến anh.
Tôi ngắt lời: Mình không hiểu, bạn phải vượt qua chuyện gì chứ. Bạn đang có một cuộc sống nhiều người mơ ước. Chuyện của cái Uyên thì chính bạn cũng biết là nó hết sức đơn giản. Nó đâu có thể gây rắc rối cho bạn. Còn đơn độc, bạn vẫn còn Hải ở bên cạnh mà.

Kiều thở dài: Mọi chuyện không đơn giản như anh nghỉ đâu. Tất nhiên em không lo lắng chuyện cái Uyên. Giờ với em quan trọng nhất là phải tìm ra Vân ở đâu. Còn Hải… Không phải tự nhiên em nói em đơn độc đâu. Chuyện gia đình có nhiều cái không tiện nói. Chắc anh cũng hiểu.
Tôi  đáp: Mình chẳng hiểu gì cả. Cả gia đình bạn cứ làm ra vẻ thần thần bí bí rồi coi mình như quân cờ.  Lợi dụng mình để canh chừng những người khác. Trong khi không nói cho mình bất cứ chuyện gì. Mình chịu thôi. Mai mình sẽ đến công ty yêu cầu thanh lý hợp đồng với bạn. Mình xin lỗi, nhưng quả thực mình không giúp gì được cho bạn đâu và … Mình cũng không muốn giúp.

Nói xong, tôi đứng dậy, bỏ về. Nhưng chưa bước đến cửa thì Kiều tiến lại, ôm ghì mình từ phía đằng sau.  Nói như khóc: Giờ anh đã tiến vào rất sâu trong câu chuyện của gia đình em. Anh không giúp em thì em phải làm sao.
Vừa nói vừa áp sát bầu ngực vào lưng mình.
… to be continued …

Hãy theo dõi phần tiếp theo của câu chuyện tại website www.thamtuchuyennghiep.com

Công ty thám tử Yuki – Thương hiệu thám tử hàng đầu tại Sài Gòn

Hotline 1900 0002