Thám tử và thu nợ (36)

Thám tử và thu nợ (36)

Chapter 36

Mới tiếp xúc nhưng tôi cảm nhận từ đồng chí này một vẻ gì đó rất quý tộc. Kiểu người Hà Nội gốc ấy. Nhẹ nhàng, duyên dáng và lịch sự.
Theo đồng chí ấy vào phòng khách nơi được bài trí rất tinh tế và sang trọng. Tôi không để cho đồng chí ấy rót nước pha trà. Mà hỏi phủ đầu luôn (đợi lão Quảng về thì hỏng hết bánh kẹo). “Dạo này bác có tin tức liên hệ gì của con trai không ạ”.
Đồng chí ấy: Không, lâu rồi nó không liên lạc về nhà. Thế cậu là chủ nợ hay công an.

Tôi cười: Dạ không, cháu đang có một số rắc rối liên quan đến ngôi nhà ở dưới Văn Quán thôi.
Đồng chí ấy vẫn bình thản: Tôi tưởng ngôi nhà đó con trai tôi đã gán cho thằng Hải rồi. Sao lại còn liên quan đến cậu được.
Mình hỏi lại: Gán cho Hải hay cho Vân ạ.
Đồng chí ấy: Chuyện làm ăn của nó tôi cũng không biết được. Nhưng có lần tôi thấy thằng Hải đến đây nói chuyện với ông nhà tôi. Về việc sang tên căn nhà đó lại cho nó nhưng ông nhà tôi không chịu.
Tôi : Nghe bác nói thế hình như bác cũng biết Hải ạ.

Thám tử và thu nợ 36

Đồng chí ấy: Nó chơi với con trai tôi cả chục năm nay. Ngày trước còn đến ăn ngủ ở nhà tôi. Sao tôi lại không biết.
Vừa nói đến đây thì có tiếng cổng mở, rồi lão Quảng phi con SH vào sân. Vào đến nhà, lão Quảng nheo mắt nhìn mình hỏi: Cậu là ai ?
Tôi còn đang ngập ngừng chưa đáp thì lão ấy đá nhận ra. “À, cậu là cậu luật sư hôm nọ. Đi với bọn ranh con đến đòi nhà tôi ở dưới Văn Quán à.
Tôi : Dạ, cháu đến hỏi về việc của Kiều.
Lão Quảng vẫn giọng đều đều: Cậu về cho. Chúng tôi không biết gì về việc này cả.
Tôi : Nhưng …

Lão Quảng ngắt lời: Tôi đã nói là chúng tôi không biết, mời cậu về cho.
Tôi quay qua nhìn bà vợ thì thấy bà ấy nhẹ cười lắc đầu. Mình biết là không thể khai thác thêm gì rồi. Đành đứng dậy xin phép ra về. Đồng chí vợ ra mở cửa cho mình, ra đến cổng đồng chí ấy mới nói. “Cậu thông cảm, nếu là việc của Kiều thì chúng tôi không giúp gì được cậu rồi. Con trai chúng tôi đang trốn nợ. Chúng tôi cũng đã vất vả lo lót thì công an họ mới làm ngơ cho. Giờ mà có dính dáng đến án mạng nữa thì chắc công an chẳng để yên đâu.
Tôi cười đáp: Cháu có làm gì ảnh hưởng đến con trai bác đâu. Cháu đang chỉ muốn tìm hung thủ giết Kiều thôi.

Đồng chí vợ lắc đầu: Chúng tôi không dính dáng gì đến đâu. Cậu thứ  lỗi cho.  Thông tin nhận được từ vợ lão Quảng càng làm suy đoán của của tôi trở nên rõ ràng hơn. tôi quyết định hành động.
Tôi quay lại nhà Hải, bấm chuông. Hải ra mở cửa, vẫn bộ mặt mệt mỏi. Thấy mặt tôi  Hải hơi ngạc nhiên hỏi: Cậu quay lại có chuyện gì không.
Tôi : Mình vừa nhận được mail của Vân báo muốn gặp mình tối mai. Mình muốn nhờ bạn  đi với mình. Mình cũng như  bạn, cảm giác rõ ràng Vân có vấn đề. Sợ là tối mai đi gặp một mình lại bị Vân gài bẫy.
Hải đáp: Ok. Tối mai mình sẽ đi với bạn.

Tôi : Mình sợ là điện thoại bây giờ bị công an theo dõi hết rồi. Mà có khi cả khu nhà mình lẫn khu nhà bạn. Công an đều theo dõi được các số đt gọi đến với gọi đi. Nên cứ chốt là 7h tối mai mình đợi bạn ở cổng công ty mình nhé.
Hải: Ok. Cứ thống nhất như vậy đi.

Xong thì mình phi luôn về nhà Nhung để lên kế hoạch.
Khoảng 8h tối hôm đó … mình yên vị trong xe taxi đợi ở đầu ngõ nhà … Hà cùng với Nhung, và 1 đồng chí sự. Đồng chí này cũng là anh em trên bến dưới thuyền, đã giúp tôi một số vụ. Cơ mà muốn thuyết phục đồng chí ấy đi cùng mình cũng phải lót tay cái phong bì chục triệu. Không có đồng chí ấy đi cùng thì mọi chuyện hỏng bét.
Đợi 1 lúc thì thấy Hà cưỡi Lx phi ra khỏi ngõ. Việc tiếp theo là theo dõi em ấy thôi.

… to be continued …

Hãy theo dõi phần tiếp theo của câu chuyện tai website www.thamtuchuyennghiep.com

Công ty thám tử Yuki – Thương hiệu thám tử hàng đầu tại Sài Gòn

Hotline 1900 0002