Thám tử và thu nợ (31)

Thám tử và thu nợ (31)

Chapter 31

Tôi hỏi thêm mấy câu về mối quan hệ của Hà với Vân. Nhưng thấy em ấy cứ trả lời ậm ừ, không rõ ràng. Có vẻ muốn che dấu đây. Xong em ấy nói : Em nói thực là giờ em không biết cái Vân ở đâu. Em đen đủi mới dính vào vụ này. Còn chuyện em với cái Vân có nhiều cái riêng tư, em cũng không tiện nói. Nhưng chắc chắn nó chả liên quan gì đến việc này đâu. Anh thông cảm.                                                                                                                 Nói đến đây, tôi thấy mặt nó khang khác. Nhưng cũng chẳng đoán được suy gnhĩ của nó như thế nào nên cũng đành chịu.

Xong nó lại đưa tôi xuống dưới. Lúc nó lướt qua, tôi thấy thoang thoảng nước hoa quen thuộc. Dường như mình đã ngửi được ở đâu đó. Nếu không nhầm thì là mùi nước hoa hôm tôi gặp Vân. Lúc đó, nghĩ là đàn bà. Cùng dùng nước hoa giống nhau là chuyện bình thường. Tôi cũng không vặn hỏi nó. Chỉ lưu tâm một chút thôi.

Xuống dưới nhà thì tôi vẫn thấy im phăng phắc. Qủa thực là tôi rất bất ngờ khi một đám thanh niên ngồi với nhau. Nam có, nữ có mà không nói năng gì. Không khí nó cứ quai quái kiểu gì ấy.
Nhung thấy tôi xuống thì tiến lại hỏi: Giờ sao anh ?
Mình đáp: Đến nhà lão Quảng thôi.
Vừa nói xong thì nghe bên ngoài tiếng quát tháo. Tôi vội mở vừa nhìn ra thì lại được 1 phen bất ngờ nữa. Khoảng chục chú áo xanh cầm rùi cui đứng bao vây bên ngoài. Có vài đứa trong team của Nhung đang cự cãi với mấy chú áo xanh đó.  Nhưng hiển nhiên là không có tác dụng gì.

Tham-tu-va-thu-no-31

Thấy tôi bước ra, một chú áo xanh đeo hàm thiếu uý tiến lại. Nói: Anh T, mời anh về trụ sở làm việc.
Tôi  chưa kịp nói gì thì Nhung đã lên tiếng: ai cho các anh quyền bắt người. Anh T  phạm tội gì mà các anh bắt, các anh có lệnh bắt không ?
Tôi cười kéo Nhung lại nói : Họ mời anh về phường làm việc chứ có bắt đâu. Em cứ bình tĩnh đê.
Xong tôi quay ra bảo đồng chí sự: Ông mời tôi hay mời tất cả anh em ở đây.

Sự: Mời một mình anh thôi. Nhưng anh nên nói mọi người giải tán. Tụ tập ở đây rồi còn mang theo vũ khí nguy hiểm. Tôi không giữ thì cũng báo công an khu vực đến đưa lên đồn hết.
Tôi  nghĩ thế cũng đúng nên quay ra bảo Nhung: Mày cảm ơn anh em hộ anh. Xong để anh em về thôi. Để anh lên làm việc xem có chuyện gì rồi anh báo em.
Xong thì tôi đi cùng mấy đồng chí sự ra đầu ngõ. Ngoài đó đã có 2 cái xe 7 chỗ đợi.

Lên xe thì tôi cũng không để ý đến mấy chú sự ngồi cạnh nữa. Tôi biết mấy chú này chỉ là lính, chỉ đâu đánh đấy. Chứ chả biết đầu cua tai nheo vụ việc ra sao. Mà có biết thì các đồng chí ấy cũng chẳng được nói với tôi.
Thấy mấy đồng chí ấy xuất hiện ở đây thì tôi cũng đoán được vài phần. Chắc hẳn mấy hôm vừa rồi tôi vẫn bị sự cho người theo dõi. Hôm nay thấy tôi kéo đông anh em vây nhà Hà. Thì các đồng chí ấy nghĩ tôi có mưu đồ gì đấy.  Nên vội huy động người đến đây để ngăn chặn. Không loại trừ khả năng các đồng chí ấy nghĩ tôi giết Hà để bịt đầu mối.

Haizzzz, Nhung muốn giúp tôi nhưng làm quá đâm ra lại hại tôi rồi. Lúc đó tôi còn thấy lo lắng … Sự theo dõi kiểu gì mà không hề biết. Không biết sự có biết vụ tôi nhận được hồ sơ của cơ quan điều tra hay không. Vụ này mà lộ ra thì người giúp tôi sẽ còn gặp nhiều rắc rối. Việc để lộ bí mật điều tra thì đuổi khỏi ngành là chắc luôn. Nhất là tôi đang là nghi phạm của vụ án nữa. Giờ chỉ còn hi vọng là nó chưa có lệnh bắt với lệnh khám.  Thì không được vào nhà mình lục soát thôi. Gọi là hi vọng thôi. Chứ tôi biết công an ở Việt Nam thì nó éo từ thủ đoạn nào đâu.

… to be continued …

Hãy theo dõi phần tiếp theo của câu chuyện tai website www.thamtuchuyennghiep.com

Công ty thám tử Yuki – Thương hiệu thám tử hàng đầu tại Sài Gòn

Hotline 1900 0002