Thám tử và thu nợ (29)

Thám tử và thu nợ (29)

Chapter 29

Thấy cả Nhung lẫn em cave đều im thin thít. Tôi đánh đáp: Đồng chí cho hỏi, có Hà sống đây không vậy.
Ku săm trổ nhìn tôi cảnh giác: Hà nào, tìm có việc gì.
Tôi đáp: Mình tìm Hà có việc riêng, cũng chả biết Hà nào với Hà nào.
Đến đó thì em cave hạng 2 nói chen vào: Hà xệ anh ơi.
Ku săm trổ nghe xong thì gườm gườm nhìn cả bọn kêu: Đợi tí.
Nó vào trong nhà một lúc xong quay ra đáp: Hà nó đi làm rồi. Giờ không có nhà.
Đoạn đóng sập cửa lại.

Cái đờ mờ, nghe thế đã biết là cái Hà đang ở trong nhà rồi. Chắc nó trốn không muốn gặp tôi. Nhưng ku săm trổ đã nói thế, mà bên mình lực mỏng.  Biết làm sao bây giờ. Tôi còn đang phân vân thì Nhung nó đã rút điện thoại ra gọi cho ai đó. Xong nó quay ra mình bảo: Mình ra ngoài đầu ngõ ngồi đợi chút.
Tôi đáp: Đứng đây đợi được rồi. Anh sợ nó chạy mợ nó mất thì biết đâu mà tìm.
Nhung cười: Thế anh nghĩ nó muốn chạy mà anh cản được nó chắc.

Thám tử và thu nợ 29

Tôi : Không cản được thì cũng phải theo dõi xem nó đi đâu chứ.
Nhung: Nó có đi đâu thì cũng phải ra ngõ chứ có phi thân qua tường được đâu.
Nói thế nhưng nó cũng đứng lại đợi cùng mình. Em cave hạng 2 thì chẳng có ý kiến gì, chỉ rút điện thoại ra nhắn tin linh tinh.
Tôi quay ra hỏi Nhung: Em gọi ai đến thế, liệu có đe được thằng kia không. Mà biết đâu trong nhà nó còn nhiều thằng nữa thì sao.
Nhung cười: Anh yên tâm, vụ này cứ để em lo. Em quen rồi.

Giá câu này nó nói 2 năm trước thì mình còn yên tâm được vài phần. Chứ bây giờ, thì mình thấy lo lắng vcc. Nhất là cái thái độ ngáo ngáo cuả nó từ lúc đi đến giờ. Tôi cẩn thận nhắc lại: Em làm gì thì làm. Nhưng anh éo muốn đánh nhau làm ầm ĩ lên đâu. Việc thì éo giải quyết được, không khéo cả bọn lại lên phường ngồi.
Nhung nó vẫn cười cười: Đã bảo anh yên tâm mà lại. Anh em biết nhau mấy năm nay rồi mà anh còn không tin em sao.

Tôi cười: Vì biết mày mấy năm nay nên anh mới lo. Chả phải mày cũng vào khám ngồi vì cái tính bốc đồng đấy thôi.
Nhung chợt nhẹ nhàng: Việc anh cứu em, em không quên đâu. Việc của anh em phải làm cách khác chứ. Chứ nếu bình thường em cho bọn này lên thớt lâu rồi.
Tôi còn đang băn khoăn cái “cách khác” của nó là như nào. Thì điện thoại nó đổ chuông. Nó nghe xong quay ra bảo tôi: Anh đứng đây đợi. Để em ra đón bọn nó.
Xong nó với em cave hạng 2 chạy đi.

Tôi ở lại đợi mà tâm trạng hồi hộp và lo lắng dần dần. Không hiểu “cách khác” của nó như nào, chứ kéo quân đến dùng vũ lực.  2 bên đánh nhau thì kiểu gì chả lên phường ngồi. Tôi đang trong diện tình nghi thế này. Chả may dính vào, sự nó nhốt cmn lại thì khóc.
Lòng như lửa đốt, tôi cứ dáo dác ngó ra đầu ngõ. Độ 1 lúc thì em Nhung đi vào. Theo sau nó là …. một đám lúc nhúc đi theo, chật cả ngõ. Chắc phải đến tầm 15-20 thằng băm trợn. Lúc lại gần mới thấy, Có thằng đi tay không, có thằng cầm tuýp, thằng cầm mã tấu. Như kiểu bui đời chợ lớn luôn.

Không nói chắc anh em cũng biết lúc đó tôi hốt đến như nào. Riêng cái bọn lâu nhâu này tụ tập lại với nhau mà cầm đao kiếm. Công an nó biết nó cũng lùa tất cả lên phường rồi. Chứ đừng nói bọn này mà nó lao vào đâm chém thì …..
Nhung thấy mặt tôi thế thì cười toe toét xong chạy vào bấm chuông một lần nữa. Lát sau nghe thấy tiếng chửi: Đm, đã bảo cái Hà đéo có nhà rồi. Bọn mày còn muốn cái lol gì đây.

… to be continued …

Hãy theo dõi phần tiếp theo của câu chuyện tai website www.thamtuchuyennghiep.com

Công ty thám tử Yuki – Thương hiệu thám tử hàng đầu tại Sài Gòn

Hotline 1900 0002