Thám tử và thu nợ (18)

Thám tử và thu nợ (18)

Chapter 18

   Haizzz, đã nhận tiền của người ta thì còn chối làm sao được. Vậy nên tôi đành lôi em vespa cổ ra, phành phạch phi đến nhà lão Quảng. Mà trong đầu thì trăm mối nghi ngờ không thể tìm lời giải thích.
Đến cửa nhà lão Quảng đã thấy cửa mở toang hoang. Bộ sa lông vứt chỏng gọng trước cửa. Trên đó là ngổn ngang đồ đạc mà hôm trước tôi thấy trong nhà.
Bước vào nhà, thấy tầng 1 trống trơn. Có mỗi 1 cái chiếu trải ở đó, quần áo vứt lung tung cả. Xong thì có hội 4 người đang ngồi chơi bài.

Thấy tôi vào, cả hội ngước lên nhìn. Xong có một thằng ku nhận ra tôi mới gọi lớn: Anh, lâu lắm không thấy mặt. Anh vào đây làm chân không.
Lúc này tôi mới nhận ra đây là 4 ku đa cấp tuần trước. Tại các đồng chí ấy giờ cởi trần mặc quần đùi. Chứ không vest đen chỉn chu như tuần trước nên tôi nhận không ra.

Thám tử và thu nợ 18

Tôi tiến lại gần chiếu thì thấy bát đũa bẩn vứt mỗi góc 1 cái. Xong còn có cả bếp ga du lịch với mấy bình nước lọc vứt chỏng gọng nữa. Giống y chang 1 cái phòng trọ của sinh viên. Thấy tôi ngó quanh tìm chỗ ngồi. Thằng ku lúc nãy gọi tôi lại nói: Anh cầm bài hộ em mấy ván. Định mệnh, sáng giờ đen quá, móm thông 5-6 ván rồi. Em đi đái phát cho giải đen.

Tôi thì cũng chả máu me gì mấy trò cờ bạc này. Nhưng sẵn tiện đang cần thông tin, nên tôi cũng ngồi xuống.  Định bụng vừa đánh bài vừa dò hỏi thông tin. Còn thằng ku vừa đưa bài cho tôi xong. Thì nó chạy ngay ra góc nhà vạch quần đứng đái.

Thấy thám tử tôi  trố mắt ngạc nhiên. Thằng ku ngồi sau cánh tôi nói: Bọn em lấy được mấy triệu của bà Hà. Mà khổ như chó anh ạ. Lão Quảng xúc vật này lão ấy chơi bẩn quá. Bọn em vừa dọn vào, lão ấy cắt luôn điện nước. Xong khoá luôn mấy cửa tầng trên. Bọn em trường kỳ kháng chiến được 1 tuần rồi, oải quá. Lúc đầu còn đái ỉa trong toalet. Xong không có nước nó ngập ngụa lên, giờ bọn em bạ đâu làm đấy. Có phải nhà mình đéo đâu mà tiếc.

Tôi cười đáp: Các cậu dân không chuyên đi đòi nhà thấy thế làm khổ. Chứ bọn chuyên đòi nhà nó còn nhiều trò quá thai hơn nhiều.
Lúc đó, thằng ku đi đái đã chạy lại bô bô: Chắc gì đã quái thai bằng bọn em. Như đêm hôm trước, nửa đêm, bọn em cầm dao phi lên phòng lão Quảng. Dí đèn pin vào mặt lão ấy. Làm lão ấy sợ quá hét ầm lên xong đòi kêu công an. Bọn em mới cười bảo: Cửa dưới nhà không đóng. Bọn con vừa thấy có bóng đen phi lên tầng. Bọn con sợ nó làm gì bác. Nên phi lên đây bảo vệ bác chứ có ác ý gì đâu bác.

Thằng ku kia tiếp luôn : Lão Quảng nghe thế mới chửi rủa ầm ý lên. Xong đuổi bọn em xuống nhà. Buồn cười nhất là lúc tung chăn lên. Thấy lão ấy đang chần chuồng ôm con bé giúp việc.  Mà cái con ấy đúng kiểu ngẫn ngợ. Bọn em làm ầm ầm như thế mà nó vẫn ngủ say như chết. Chắc nó phục vụ lão Quảng cả đêm, mệt đéo dậy nổi.

Ngừng một lúc để chỉ mình đánh cây chốt. Xong thằng ku kia lại bô bô: Cơ mà lão này lão ấy chầy bửa quá anh ạ. Một đêm bọn em làm thế mấy lần mà lão ấy vẫn ấy tỉnh bơ. Xong sau lão ấy kê bàn kê tủ vào cửa. Chặn cho bọn em không vào được nữa. Bọn em đang bàn nhau tối nay lên đái ỉa trước cửa phòng lão. Để xem lão ấy có chịu nổi nữa không.

Tôi nghe bọn này kể cũng thấy buồn cười. Mà cũng không hiểu mấy trò này có tác dụng gì không. Vì nếu đúng như Kiều nói là lão Quảng đã nắm được thóp vụ này rồi. Thì lão còn lâu mới chịu buông cái nhà này ra. Có điều chắc lão đang nhịn nhục để tìm thêm chứng cứ thôi.
Nghĩ thế, tôi quay ra hỏi mấy ku đa cấp. “Thế từ hôm đó tới giờ, Hà nó không đến đây à”.
Bọn nó: Chị ấy có qua 1,2 lần nhưng không chịu được nhiệt nên về rồi.

 

… to be continued …

Hãy theo dõi phần tiếp theo của câu chuyện tai website www.thamtuchuyennghiep.com

Công ty thám tử Yuki – Thương hiệu thám tử hàng đầu tại Sài Gòn

Hotline 1900 0002