Thám tử và thu nợ (16)

Thám tử và thu nợ (16)

Chapter 16

Nói xong, tôi đứng dậy, bỏ về. Nhưng chưa bước đến cửa thì Kiều tiến lại. Ôm ghì tôi từ phía đằng sau, nói như khóc. “Giờ anh đã tiến vào rất sâu trong câu chuyện của gia đình em. Anh không giúp em thì em phải làm sao”.
Vừa nói vừa áp sát bầu ngực vào lưng tôi.
Đến cái nước này thì tôi chả còn tí rung động nào cả. Rõ ràng nước mắt với ngực cũng chỉ là bài vở của Kiều thôi. Tôi chốt câu cuối: Bạn muốn mình giúp, ít nhất bạn cũng phải nói sự thực. Bạn đừng lấp liếm nữa. Bạn cũng biết mình đã tiến vào rất sâu trong chuyện này rồi. Nên bạn đừng bịt mắt mình nữa.

Kiều buông tôi ra, quay lại ghế ngồi nói. “Chính em cũng không biết chuyện này cụ thể như nào. Thì làm sao em có thể giải thích hết cho anh được. Có khi anh còn biết nhiều hơn em đấy.
Tôi cười nhạt: Tốt nhất là bạn cứ nói thật hết những gì bạn biết. Sau đó mới xem xem mình có thể giúp gì được bạn.
Kiều ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: Em ra nông nỗi này đều do con Vân.

Thám tử và thu nợ 16

Theo như lời Kiều nói thì. Thời kỳ Vân kinh doanh buôn bán đất phát đạt. Cũng là lúc Kiều mở công ty du học. Thực chất là một hình thức để đưa người Việt Nam ra nước ngoài lao động. Cái này kiếm được khá lắm đấy. Sẵn có uy tín và mối quan hệ của Vân nên Kiều làm ăn cũng khấm khá. Xong kiếm được bao nhiêu tiền Kiều đều đưa cho Vân. Nhờ mua bất động sản để đầu tư. Tin tưởng em nên Kiều cũng chả bao giờ quan tâm Vân dùng tiền đó như nào. Chỉ biết vứt cho Vân một cục rồi Vân vác sổ đỏ về thôi. Mà sổ đỏ thì cái mang tên Kiều, cái mang tên Vân. Kiều cũng chả để ý.

 Xong đến khi Vân nó bễ. Thì nó cũng lấy của Kiều mấy mảnh đất để trang trải nợ nần. Kiều thì cũng chẳng tính toán với em. Nhưng không chỉ dừng lại ở đó. Vân nó còn kéo Kiều chết chùm theo. ….

Vụ cái nhà của lão Quảng. Vân mua của con lão. Nhưng đúng như lão Quảng nói, sổ đỏ vẫn đứng tên lão Quảng. Lão chỉ cho thằng con cầm sổ chứ chưa làm thủ tục sang tên cho con. Thằng con thì túng tiền. Nên đưa sổ đỏ và viết giấy tay bán cái nhà đó cho Vân. (Bạn nào hiểu chút về luật thì đều biết việc mua bán này không được pháp luật công nhân. Và về mặt pháp lý thì lão Quảng vẫn là chủ cái nhà đó).
Nhưng trong lúc túng quẫn, Vân nó đâm liều. Nó làm sổ đỏ giả căn nhà đó đứng tên Kiều. (Việc này Kiều cũng không biết. Chỉ biết Vân mang sổ đỏ về thì nghĩ đó là nhà của mình rồi).

Xong sau đó Vân dỗ ngon dỗ ngọt Kiều ký hợp đồng bán lại cái nhà đó cho Hà. Xong thì Vân nó cũng làm giả luôn sổ đỏ mới cho Hà luôn.
Như vậy là mặc dù trên hồ sơ của cơ quan nhà nước. Thì sổ đỏ đó đứng tên lão Quảng. Nhưng Vân nó đã làm giả tuốt luột để Kiều tưởng sổ đó của mình rồi bán lại cho Hà. Đến Hà thì thấy Vân đưa sổ đỏ thì cũng tin sổ đó đứng tên mình. Nên mới hùng hùng hổ hổ đến đòi nhà lão Quảng.

Vân nó dám làm như vậy vì nó nghĩ rằng. Cái nhà đó đã là của con lão Quảng. Đang lúc bí thì cứ làm giả hết giấy tờ bán cho Hà đi. Khi nào lôi được thằng con lão Quảng về rồi thì làm lại giấy tờ sau.
Nhưng không ngờ là lão Quảng cáo già biết hết. Lão ấy mới tức tốc quay lại để giữ nhà. Có điều lão ấy không còn sổ đỏ nên 2 bên mới cù cưa như vậy.
Nhưng giờ lão Quảng lão ấy cũng đã lờ mờ đoán ra được. Nên đã bắn tin đến cho Kiều. Là sẽ tố cáo Kiều ra cơ quan công an tội lừa đảo. (Do cái Vân nó núp đằng sau, còn toàn bộ các giao dịch đều là Kiều đứng tên).

 

… to be continued …

Hãy theo dõi phần tiếp theo của câu chuyện tai website www.thamtuchuyennghiep.com

Công ty thám tử Yuki – Thương hiệu thám tử hàng đầu tại Sài Gòn

Hotline 1900 0002