Không còn nợ nhau

Chúng ta đã từng yêu nhau rất chân thành. Chúng ta đã từng hạnh phúc biết bao nhiêu. Chúng ta đã từng cùng nhau mơ về một tương lai tươi đẹp. Và rồi bây giờ chúng ta không còn thuộc về nhau.

Anh đến với em vào một buổi chiều mưa gió. Không hiểu vì ông trời sắp đặt hay vì mẹ em sắp đặt mà sau vài ba lần gặp gỡ em đã yêu anh. Anh hiểu rõ rất rõ từng bước đi, từng sở thích của em. Em chưa kịp nói ra mình muốn gì thì anh đã mua cho em rồi.

Ngày đó anh làm việc tại bệnh viện. Anh làm trưởng khoa tim mạch dưới quyền của cô chú nhà em. Còn em lúc đó đang làm Tại một công ty thám tử ở gần nhà. Tất nhiên việc em làm thì anh và gia đình không hề biết. Hồi mới quen anh, em có kể cho mấy anh trong cơ quan em làm. Các anh đã nói với em rằng cẩn thận với anh. Có thể anh quen em có mục đích.

Em lúc đó cũng bán tín bán nghi, nhưng vì anh quá chân thành nên suy nghĩ nghi ngờ của em dần biến mất. Được khoảng 7 tháng thì anh xin phép mẹ em cho gia đình qua thăm nhà. Buổi tối hôm gặp mặt hai bên, em cảm thấy thật hạnh phúc. Em nghĩ rằng em sắp tìm cho mình một mái ấm riêng rồi.

Tìm hiểu thêm tại công ty thám tử tư

Anh bàn bạc với em việc mua nhà gần nhà em. Để sau này mọi người sống gần nhau hơn. Em cũng ok với chuyện đó.

Chúng ta không còn nợ nhau
Chúng ta không còn nợ nhau

Hạnh phúc ngọt ngào tiếp diễn được thêm một tháng thì tan vỡ. Đây là điều làm em đau khổ nhất từ trước đến giờ. Trong một ngày vào bệnh viện thăm anh, bất ngờ em thấy anh cùng cô y tá… Hai người đang thì thầm gì đó với nhau. Sau đó cô ta thơm lên má anh một cái rồi đi ra khỏi phòng. May mà em né kịp.

Em cố gắng bình tĩnh như chưa có chuyện gì sảy ra. Anh hỏi em nay không đi làm hả. Em nói là em đau răng, mẹ đưa đi khám răng rồi thả em ở đây.

Hôm sau lên công ty, em nhờ mấy anh trong công ty cho người giám sát anh. Kết quả thật bất ngờ, sau hai ngày giám sát, thám tử tư của công ty em đã phát hiện anh chở cô y tá kia đi khách sạn.

Em không lớn tiếng không chửi rủa. Em im lặng đưa những tấm hình hai người đi khách sạn cho mẹ xem. Em nói vậy là kết thúc được rồi. Em hỏi mẹ có nói gì trước khi anh tán tỉnh em không. Lúc này mẹ mới thú thật là có. Em muốn làm rõ động cơ của anh cho ra nhẽ, rằng anh đến với em có thật sự vì tình yêu hay không.

Chỉ vài thủ thuật, mấy anh trong công ty thám tử em làm đã khai thác được đầy đủ thông tin. Thì ra anh đến với em vì chú em làm thống đốc bệnh viện. Chứ không vì bất cứ điều gì khác. Kế hoạch tiếp cận em được chính cô y tá kia lập nên giúp anh. Em muốn hận anh lắm… Nhưng em không làm được. Vì có lẽ kiếp này em phải trả nợ cho anh.

Em nói với chú đề xuất anh lên chức phó giám đốc để thoả lòng anh. Coi như đây là sự trả nợ những gì kiếp trước em đã nợ anh. Mong anh luôn hạnh phúc với những gì anh lựa chọn. Còn chúng ta, coi như chúng ta không còn nợ nhau.

Tìm hiểu thêm tại văn phòng thám tử tư