Đừng là cả thế giới của nhau

Đừng là cả thế thế giới của nhau

Chap 1

   Cái nghề thám tử này nhiều khi nó làm tôi cảm thấy như mình là người đa nhân cách. Gặp những vị khách hàng qua từng vụ án. Lắng nghe rồi lặng lẽ quan sát câu chuyện về họ. Qua một góc độ rất đặc sắc, một nhân viên điều tra. Sau khi kết thúc vụ án thì còn lại dư âm rất sau đậm. Nó làm tôi có những kinh nghiệm bất đắc dĩ, những cảm xúc vốn thuộc về người khác. Có lúc những cảm xúc ấy làm tôi mất niềm tin với con người. Những người xung quanh mình, lúc nào cũng nghĩ họ đang âm mưu gì đó.

    Câu chuyện lần này tôi kể về thằng Cường, một đứa em trong cùng xóm. Nó kém tôi vài tuổi, chơi thân với nó vì cái đam mê thời trẻ trâu của tôi – chơi game. Rồi đến lúc tôi đi làm ở thành phố rồi, về quê là anh em lại tụ tập. Trò chuyện về những gì đã thấy đã làm cho nhau nghe.  Cường trông thuộc dạng cao gầy, mặt thư sinh. Nó được nhiều gái thích từ khi còn học cấp 3. Nhưng tính nó được cái chung thủy. Chỉ yêu mỗi con bé Hạnh cùng lớp, không thèm đò đưa tin nhắn đò đưa với em nào khác. Trông hai đứa đẹp đôi lắm.

    Nhớ hồi 2013, tôi mới tốt nghiệp đại học và đi làm. Hôm về quê, tôi ra ngồi quán café  Mê Trang rồi gọi nó ra. Bận đó đang vào hạ, nó vẫn còn đi học phổ thông. Khoảng 30 phút sau mới  thấy nó đạp xe tới. Đằng sau là con bé Hạnh, hai đứa vẫn mặc đồng phục. Hai đứa đang hớn hở lắm, tôi nghe loáng thoáng vài câu. Nhưng ấn tượng nhất là cái đoạn :

   Cái Hạnh hỏi “chở em có nặng không hả Cường ?”

   Cường đáp “ Úi trời, mệt gần chết luôn. Cả thế giới ngồi sau lưng sao không nặng”. Rồi hai đứa cười liếc mắt đưa tình, tiến vào phía tôi ngồi.

Đừng là cả thế giới của nhau

   Với hai đứa nó ngày ấy sao mà vui tươi yêu đời, hạnh phúc đến như thế. Mỗi đứa đều coi người kia như là cả thế giới của mình. Hạnh vào và chào tôi trước, trước Cường cũng dẫn theo vài lần nên có biết tôi. Trông khá xinh, đôi mắt trông lúng liếng. Rất thu hút sự chú ý của người khác. Sau một hồi nói chuyện chủ đề lại được kéo đến vấn đề người yêu. Thằng Cường hỏi tôi chừng nào thì dẫn chị dâu về xem mắt. Câu này chọt trúng nỗi đau của tôi. Tôi đáp “Mày biết chuyện anh với chị Thủy Ngân rồi mà. Anh vẫn chưa quên được cô ấy”. Tôi lái sang chuyện của bọn nó. Mới nói “Có khi anh uống rượu cưới chúng mày trước ấy chứ?”.

    Sau đó tôi lại vào Sài Gòn, tiếp tục mưu sinh nơi xứ lạ. Bẵng đi vài tháng, tôi nhận được tin mà sẽ thay đổi toàn bộ cuộc sống của Cường và Hạnh sau này. Tin này rất bất ngờ, hoặc có lẽ là nó đến nhanh hơn tôi tưởng tượng. Tháng 9 năm ấy hai đứa sẽ làm đám cưới. Hai con người trẻ tuổi sẽ gắn chặt số phận vào với nhau. Chúng nó mới vừa học xong phổ thông. Còn chưa bước vào đời nữa mà đã quyết định sẽ bên nhau trọn đời. Hai đứa nó đâu biết rằng chờ đợi chúng là bao nhiêu chông gai, cạm bẫy trên đường đời.

   Thằng Cường nó nhờ tôi về bê tráp cho nó. Nó bảo “Vì anh xấu với lùn hơn em nên em mới nhờ. Hoa thắm phải có lá xanh mới tôn lên vẻ đẹp chứ. Nếu không  còn lâu ấy”. Nghe mà ức chế thật, đúng là anh em cây khế. Tức nhưng tôi vẫn về. Hôm cưới nó tôi uống hết mình, say tới ngày hôm sau. Chúc hai đứa nó hạnh phúc. Chặng đường sau này còn rất dài.

(còn nữa …… to be continue…. )

Đón đọc phần tiếp theo tại www.thamtuchuyennghiep.com

Công ty thám tử tư chuyên nghiệp Yuki.  Hotline 1900 0002